Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

Thư tình của gái "ế"

Chuyện tình yêu : Thư tình của gái "ế". Cũng 21 năm rồi, chưa gặp anh! Em biết phải gọi thời gian đợi chờ này là ngắn hay dài đây khi mà 21 năm không có anh trôi qua nhanh thật. Nhiều khi em trách cứ ông Tơ bà Nguyệt sao đẩy anh đi công tác xa thế mãi chưa cho anh về! Anh biết không, em gen tỵ với bạn bè em cực.

Anh này, cũng đã lâu rồi mình không được nói chuyện nhỉ, em nhớ không nhầm là từ khi sinh ra thì phải. Chẳng biết là anh bận, hay còn ngại ngùng mà chưa tới gặp em, nói một câu yêu cho bầu trời trong mắt em biến thành màu hồng.
Cũng 21 năm rồi, chưa gặp anh! Em biết phải gọi thời gian đợi chờ này là ngắn hay dài đây khi mà 21 năm không có anh trôi qua nhanh thật. Nhiều khi em trách cứ ông Tơ bà Nguyệt sao đẩy anh đi công tác xa thế, từ lúc em còn cởi chuồng tắm mưa đến tận giờ đã biết mặc quần áo rồi vẫn chưa cho anh về! Anh biết không, em gen tỵ với bạn bè em cực. Chúng nó đợi có 14, 15 năm người yêu chúng nó đã về. Hừ, còn anh thì sao chứ? Rõ ràng em chung thuỷ thế này (đợi 21 năm cơ mà) hơn bọn nó là cái chắc, vậy mà anh còn thử lòng em để em héo hon vì đợi chờ.





tinh-yeu-gai-e.jpg

Anh biết không, khi mà bạn bè em ấy, có người đưa đi đón về, đứa thì tay ga, đứa thì xe số, đứa nhẹ nhàng cũng có cái 81... thì em phải cong mông chổng đít lên mà đạp xe đạp, nắng cũng như mưa, ngày 2 buổi đi về. Em giận anh lắm chứ nhưng mà nghĩ cũng vì tương lai hai đứa, nghĩ đến ngày anh về đón em trên cái 4 bánh em lại thôi. Đấy, em cao thượng và biết điều biết bao nhiêu thế nên anh đừng tán gái với cô nào trước khi về với em anh nhé. Và cũng đừng bao giờ thắc mắc sao da em trắng như mấy cô bên Phi, hay bên Ấn anh nhé. Em tung tăng ngựa sắt ngày ngày, bảo không trắng sao được.

Những tháng ngày không anh, vui có, buồn có nhưng tủi thân thì vô số từ có. Mấy hôm mưa bão bập bùng, em mong anh nhắn tin, dặn dò mà chẳng thấy đâu. Buồn buồn tủi tủi em đội mưa đi mua kem ăn cho quên hết sự đời. Thế rồi em lăn đùng ra ốm, sốt sình sịch luôn. Em lại đợi anh mang cháo, chè cho em, mà đợi hoài không thấy, em đành... tự khỏi. Hừ hừ. Sao anh nhẫn tâm nhỉ, chẳng giống mấy anh người yêu của bạn em tý gì cả. Ghét anh lắm ấy!

Cứ thế em hậm hực ghi sổ đen những tội của anh, đợi ngày anh về em tính tội đòi tiền. Cho tới ngày ấy chắc cũng được vài tỷ. Bình thường, em ghen với mấy cô bạn cực, nhưng hôm nay em lại thấy sung sướng khi nhìn chúng vật vã chia tay người yêu (Chả là mấy anh ấy lại đi công tác không hẹn ngày trở về anh à). Tự nhiên em lại nghĩ tới anh, thôi thì anh đừng về vội anh nhé, cứ thong thả mà về, về rồi ở nhà với em, không phải đi công tác nữa đâu anh ạ. Em cũng chẳng ghen với các bạn ấy nữa vì em thấy mình may mắn hơn họ. Anh không về, em được thoải mái đi chơi với cả bạn trai, bạn gái mà không sợ về có người mặt hầm hầm nổi cơn tam bành. Anh không về, em chả phải tốn tiền nhắn tin trò chuyện với anh. Tốn thời gian bám áo anh đi chơi mỗi chiều, và cả sức khoẻ khi phải nhớ anh, phải lo cho anh lúc anh ốm, phải ghen khi anh đi cùng người khác... nghĩ thôi đã mệt rồi anh ạ. Thay vào đó, em được tự do. Bác chả bảo: "Không gì quý hơn Độc lập Tự do" còn gì?

Em sẽ làm những gì mình thích, đi tới nơi mình muốn, ăn những món mình thèm, không phải nhìn sắc mặt cuả ai kia mà làm cả. Và đương nhiên, không có anh, không nghĩ về anh, não em sẽ có nhiều chỗ cho em nhồi nhét, này là ngày sinh của em đứa bạn, này là mẹ em yêu màu gì, bố thích ăn gì, anh trai thích mặc gì... em cho vào đó tất. Chà, mọi người sẽ yêu quý em. Và đương nhiên, 10 thì sẽ hơn 1 cái tình yêu con kiến của anh rồi. Hoá ra, anh không về, em được nhiều hơn là mất anh à. Bầu trời của em không những chỉ có màu hồng mà còn có xanh đỏ tím vàng, đẹp hơn nhiều.

Vậy nên từ giờ em không mong anh về nữa, em thề đấy. Nói thật là may anh không về sớm như những anh người yêu mấy đứa bạn em, không thì chẳg phải giờ em lại cũng phải tiễn anh đi công tác mãi mãi rồi. Thôi thì cảm ơn anh nhiều, vì 21 năm qua đã không xuất hiện trước mặt em, và xích tay trói chân em lại bằng 3 từ anh yêu em. Có lẽ, mọi người gọi em là gái ế, nhưng ế thì đã sao? Nhiều người mong ế như em mà chẳng được ấy.


P/s: Em vẫn đợi, nhưng mà anh đừng về nhé! Yêu anh nhiều lắm đó

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét